Tô Hòa biết rõ thân phận thật sự của Tô Tiểu Lạc, không khỏi thở dài một tiếng. Mẹ của họ tuy hơi hồ đồ, nhưng lòng dạ lại vô cùng tốt.
“Thôi nào, đổi góc nhìn khác đi, mẹ chúng ta đang hưởng phúc đấy!”
Mọi người nhìn chằm chằm vào Tô Hoà, bị thương cũng gọi là hưởng phúc sao?
Tô Hòa cười nói: “Mọi người nghĩ mà xem, bị thương rồi, nằm trên giường suốt một tháng chẳng cần làm gì, chỉ chờ chúng ta phục vụ. Không phải hưởng phúc thì là gì?”
Vương Thiến bật cười lớn, nói: “Cũng chỉ có em Sáu mới nghĩ ra được chuyện này.”
Nghiêm Chỉ mỉm cười: “Mẹ đã tảo tần cả đời rồi, giờ cũng nên được hưởng phúc thôi.”
Trình Nhã dở khóc dở cười: “Chỉ là cách hưởng phúc này có phần đặc biệt quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play