Trần Tử Dương bê ghế ra ngồi ngay ngoài cửa. Anh nói: "Trời cũng không còn sớm nữa, cô đừng suy nghĩ lung tung, ngủ sớm đi!"
Mị Nương nhìn bóng lưng ngoài cửa với ánh mắt phức tạp, sau đó nằm xuống.
Trần Tử Dương nghe thấy bên trong không còn động tĩnh, lúc này mới dựa vào cửa nhắm mắt lại. Lái xe lâu như vậy quả thực có chút mệt mỏi, dựa vào cửa cứ thế ngủ thiếp đi.
Trong mơ toàn là Mị Nương. Làn da mịn màng, chiếc yếm đỏ rực như lửa. Cho đến khi có người đắp áo lên người, anh mới mở mắt ra, nhìn thấy Mị Nương đang đứng trước mặt mình.
Cảnh tượng trong mơ cứ lặp đi lặp lại trong đầu, anh giật mình, ngã lăn từ trên ghế xuống.
"Cô, cô..."
Thấy bộ dạng của anh, Mị Nương không khỏi bật cười. Nụ cười này của cô ấy khiến Trần Tử Dương càng thêm xấu hổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play