Trịnh Thư Ý dù cho rằng hai người đó đáng chết, nhưng đôi khi vẫn giật mình tỉnh dậy giữa cơn ác mộng.
Tô Tiểu Lạc ho nhẹ, giọng điềm tĩnh: “Nếu không, cậu nhận tôi làm sư phụ, tôi có thể giúp cậu hóa giải bí ẩn này.”
“Sư phụ?” Trịnh Thư Ý ngạc nhiên nhìn cô gái trẻ, hỏi: “Cậu có thể dạy tôi điều gì?”
“Tôi nhận thấy cơ thể cậu rất đặc biệt. Hung linh không thể lại gần, cậu chính là người phù hợp để trở thành đồ đệ của tôi.” Tô Tiểu Lạc mỉm cười. Sư phụ từng nói với cô, những người như Trịnh Thư Ý là trời sinh để học đạo thuật.
“Không hứng thú.” Trịnh Thư Ý nhún vai, giọng lãnh đạm.
“Mặc kệ họ có đáng c.h.ế.t hay không, nhưng trên người cậu vẫn mang một phần tội nghiệt. Nếu không gột sạch, điều này sẽ càng làm bố mẹ cậu phải chịu thêm nghiệp chướng, cuộc sống của họ cũng sẽ không tốt đẹp hơn.” Tô Tiểu Lạc nghiêm nghị nói.
Thiên đạo công bằng, dù đối phương đáng chết, việc gây ra cái c.h.ế.t vẫn là một tội nghiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play