"Sao chuyện này lại không báo cáo lên trên?" Ôn Dữ nhíu mày hỏi.
"Mấy nhà này cũng không chắc con gái mình đi đâu, vì mấy đứa mất tích đều quen biết nhau, nghe nói là rủ nhau đi đào vàng." Người ở đồn cảnh sát bất lực nói, "Nếu mấy hôm nữa họ quay về, tôi biết ăn nói thế nào với cấp trên?"
Cảnh sát ở đây tuổi trung bình đều hơn năm mươi rồi, ai cũng sắp đến tuổi nghỉ hưu! Thêm vào đó, họ cũng chưa từng gặp vụ án lớn nào, nên không coi trọng chuyện này lắm, cũng không cho rằng đây là chuyện nghiêm trọng.
"Mấy cô gái này rủ nhau ra ngoài chơi, biết đâu mai lại về, tôi thấy cậu cũng đừng làm quá lên!"
Cảnh sát dựa theo kinh nghiệm trước đây, khuyên nhủ Ôn Dữ, cảm thấy anh ta hơi làm quá vấn đề.
"Bất kể họ đi làm gì, một khi người nhà đã đến trình báo, thì phải coi trọng." Ôn Dữ tức giận nói, "Rất có thể vì sự tắc trách của các người mà gây ra hậu quả khôn lường."
Mấy người này không dám cãi lại, đợi Ôn Dữ đi ra ngoài, mới liếc nhìn nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play