Sau đám tang của bà Ngưu, căn nhà cũ của họ Ngưu cùng một mẫu ruộng, vì Ngưu Nhị là con trai nên gã có quyền định đoạt. Ngưu Nhị không chịu nhận Ngưu Trụ, đuổi Ngưu Trụ ra khỏi nhà.
Ngưu Trụ đứng ở ngoài cổng, oán hận nhìn vào bên trong, hạt giống thù hận bắt đầu nảy mầm trong lòng.
Trình Phương Tín vỗ đầu nó: "Ghét một người rất khổ sở, nhóc con à, hãy nghĩ đến bà nội cháu, bà ấy sẽ không muốn cháu lớn lên trong thù hận đâu. Chỉ khi trong lòng tràn ngập yêu thương, thì những ngày tháng vất vả mới không còn vất vả nữa."
Ngưu Trụ nghe mà chưa hiểu hết.
Lúc này có một người phụ nữ đi tới, chị ấy nhìn Ngưu Trụ từ xa, nhưng không dám đến gần. Nghiêm Chỉ đi đến bên cạnh chị ấy, hỏi: "Chị quen Ngưu Trụ à?"
Người phụ nữ ấp úng, cuối cùng nhỏ giọng nói: "Tôi là mẹ của Ngưu Trụ."
Hóa ra người phụ nữ này là bị Ngưu Nhị đánh đuổi, ban đầu chị ấy định đưa Ngưu Trụ đi cùng, nhưng bà Ngưu phát hiện ra, nhất quyết giữ Trụ lại. Những năm qua, thỉnh thoảng chị ấy lại lén đến vài lần, mang theo một ít đồ mặc thức ăn. Nhưng chị ấy không dám ở lâu, sợ Ngưu Nhị nhìn thấy sẽ không tha cho chị ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT