“Đừng qua đây!” Ôn Đình lớn tiếng hét. “Đừng có đụng vào tôi!”
Tô Tiểu Lạc chẳng thèm để ý, chỉ phẩy tay một cái, vẽ lên mặt cô ta một con rùa lớn.
“Không tệ, một nét hoàn thành, sống động như thật. Ôn Đình, thật hợp với cô đấy.” Tô Tiểu Lạc cười. “Tác phẩm như thế này nhất định phải cho cả đại viện nhìn thấy.”
Cô làm một động tác tay, một đóa hoa sen màu đen bay ra từ đầu ngón tay, đánh lên mặt Ôn Đình. Tô Tiểu Lạc liếc nhìn sang Tô Vãn, tất nhiên cũng không định bỏ qua.
“Ngàn năm làm rùa, vạn năm làm ba ba. Ôn Đình nghe lời cô như thế, vậy thì trên mặt cô cũng phải vẽ một con rùa to hơn!” Tô Tiểu Lạc lại phẩy tay, tặng thêm một đoá sen màu đen.
Đóa sen đen này là một kỹ thuật cô vô tình phát minh ra, có tác dụng tạo ra hiệu ứng pháp thuật dạng nguyền rủa.
“Thứ này không rửa trôi được đâu nhé! Phải để 100 người nhìn thấy thì mới biến mất!” Tô Tiểu Lạc nhắc nhở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play