“Chị dâu của em có tin vui rồi.” Tô Viễn nhìn sang Vương Khiết, ánh mắt đầy vẻ vui mừng khó tả cùng chút cảm xúc lẫn lộn khó nói nên lời.
Trước đây, hai vợ chồng mãi không có con, trong lòng Tô Viễn cũng thấy có phần thất vọng. Nhưng thời gian trôi qua, dần dần anh cũng không để ý đến chuyện đó nữa.
Thêm vào đó, công việc bận rộn khiến anh chẳng còn nghĩ tới chuyện con cái. Nếu không phải Vương Khiết cứ mãi nhắc đến việc muốn có con, anh cảm thấy không có con cũng không sao, chỉ cần vợ chồng tình cảm tốt đẹp là đủ. Cho nên khi Vương Khiết thử đủ mọi cách để có thai, đôi lúc anh còn thấy phiền lòng vì điều đó.
Nhưng khi Vương Khiết thực sự mang thai, tâm trạng anh thay đổi hẳn. Cảm giác vui sướng khi sắp được làm bố khiến anh trở tay không kịp, nhưng cũng ngập tràn hạnh phúc.
“Tiểu Cửu, cảm ơn em.” Tô Viễn chân thành nói. “Lúc em bảo anh chị dọn ra ngoài ở, anh còn tưởng… Xin lỗi, là anh nhỏ nhen.”
“Còn tưởng gì cơ?” Vương Khiết không vui hỏi. “Nếu không nghe lời Tiểu Cửu, đời này anh đừng mong làm bố!”
“Đúng, là lỗi của anh hết!” Tô Viễn vội vàng nhận lỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT