Tưởng Thần Minh cứ lẽo đẽo theo sau, Mạc Lệnh Thu cuối cùng vẫn phải giơ đôi môi sưng đỏ lên để tự mình bôi lại sương dưa hấu.
“Chậm chút nữa đi nha?” Tưởng Thần Minh ôm cánh tay nhìn bộ dáng đó của anh, lòng ngứa ngáy vô cùng.
Mạc Lệnh Thu liếc xéo cậu một cái, xoa xoa đôi môi vẫn còn ửng hồng của mình, rồi lấy ra bài phát biểu nhận giải đã bỏ vào túi công văn. Bản phát biểu này được Mạc Lệnh Thu đánh máy trước trên máy tính, sau đó in ra và chỉnh sửa. Vì vừa đọc vừa sửa nên mấy tờ giấy A4 trông khá cũ kỹ.
“Thầy đừng đọc thành tiếng, cứ nhìn rồi đọc thầm thôi.” Tưởng Thần Minh sợ anh đọc nhiều quá thì vết loét sẽ không lành được.
Mạc Lệnh Thu "Ừ" một tiếng, ngồi trên ghế sofa đọc từng câu từng chữ. Thực ra anh đã có thể thuộc lòng rồi, nhưng lên sân khấu vẫn sẽ có chút căng thẳng, đặc biệt là trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Gần trưa, Mạc Lệnh Thu lái xe cùng Tưởng Thần Minh quay lại trường A. Tưởng Thần Minh về ký túc xá ôn chuyện với bạn cùng phòng, còn Mạc Lệnh Thu về văn phòng treo áo vest.
Lễ khen thưởng hôm nay được tổ chức ở giảng đường lớn của trường, nơi có thể chứa tất cả giáo viên và học sinh trong trường, là một sự kiện rất lớn. Tất cả các giáo viên sắp được khen thưởng đều được sắp xếp ở phòng chờ hậu trường, có vị trí cố định và được chuẩn bị trà chiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT