“Thầy Mạc.” Tưởng Thần Minh ôm lấy Mạc Lệnh Thu đang nằm trên giường, lòng bàn tay áp lên trán nóng hầm hập của anh, nhẹ giọng gọi: “Thầy Mạc, anh có thấy khó chịu không?”
Mạc Lệnh Thu cảm thấy cả người bức bối, khó chịu đến mức không biết làm sao. Không đeo kính, ánh mắt anh càng trở nên dịu dàng, khoảng cách giữa hai người dường như biến mất, đôi mắt ướt mềm ngẩng lên nhìn Tưởng Thần Minh.
“Không phải... em nói... muốn đánh dấu anh sao?”
Tưởng Thần Minh ôm lấy thân thể nóng rực của anh, nghe đến câu này thì khựng lại, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
“...Vì sao không đánh dấu anh?” Mạc Lệnh Thu thấy hắn vẫn không hành động gì, liền bắt đầu sốt ruột.
Tưởng Thần Minh siết chặt vòng tay, cúi đầu kề sát tai anh, khàn giọng nói: “Thầy Mạc... chỉ cần anh không hối hận.”
Dù đang trong kỳ động dục, tinh thần mơ hồ, nhưng Mạc Lệnh Thu vẫn hiểu rõ từng lời của Tưởng Thần Minh. Dù khó mở lời, nhưng thay vì nói, anh lựa chọn dùng hành động trả lời, chủ động vươn người hôn lên môi Tưởng Thần Minh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT