Mạc Lệnh Thu ngủ cả buổi sáng. Khi anh mơ màng mở mắt ra, phát hiện Tưởng Thần Minh đang ngồi ở mép giường xem điện thoại, ngón tay gõ màn hình nhanh như bay, không biết đang nhắn tin với ai.
"Tôi..." Mạc Lệnh Thu vừa mở miệng, đã thấy giọng mình khụt khịt rất nặng. Lại hít một cái, thì ra là bị cảm.
Tưởng Thần Minh đang nhắn tin nghe thấy tiếng, lập tức nhìn về phía Mạc Lệnh Thu: "Thầy ơi, thầy tỉnh rồi ạ? Thầy có thấy đỡ hơn không?"
Mạc Lệnh Thu lắc đầu. Hiện tại triệu chứng cảm của anh vẫn rất nghiêm trọng, chỉ mới một buổi sáng thôi mà mũi đã nóng như lửa đốt, chỉ thở thôi cũng thấy mệt.
Tưởng Thần Minh dùng lòng bàn tay thử độ ấm trên trán anh, may mà không sốt: "Thầy Mạc, để em đi pha thuốc cho thầy."
Mạc Lệnh Thu mím môi, "ừm" một tiếng khàn khàn. Gần đây anh bị cảm khá thường xuyên, chẳng lẽ là vì anh gần đây đã lơ là việc rèn luyện thân thể sao?
Tưởng Thần Minh mang thuốc nóng hổi cùng viên thuốc hạ sốt vào: "Thuốc này là em hỏi bác sĩ Phan rồi mới pha đấy ạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT