Lúc này, ấn tượng của mọi người đối với Vân Tang cũng đổi khác, từ một vị thanh niên tài tuấn tiền đồ vô lượng, hóa thành bậc thiếu niên có dũng có mưu, trí tuệ sâu xa mà tiền đồ càng thêm vô lượng. Kẻ chỉ biết vung bút làm văn, mồm mép lý luận rỗng tuếch thì tính là gì? Chỉ có hạng văn võ song toàn, thân mang mưu lược, mới là bậc thư sinh khiến người đời kính phục.
Ấy là thẩm mỹ thế tục, Chu Bội Hoàn cũng khó tránh khỏi, lần nữa nhìn về phía Vân Tang, ánh mắt nàng đã mang ba phần chân thành, bảy phần thẹn thùng, tim đập mặt nóng.
Vân Tang lại đưa mắt nhìn về phía một phụ nhân mặc y sam màu đỏ thẫm, trên mặt có điểm một nốt ruồi đen, rồi hỏi lão thái thái: “Nãi nãi, vị này là ai?”
“Đây là bà mối trong thôn, hôm nay là ngày đại hỉ ngươi thi đậu tú tài, các nàng đến đây cầu một chén rượu thôi.” Lão thái thái rất hiểu ánh mắt người khác, lập tức giới thiệu tiểu nữ nhi Chu gia với đại tôn nhi.
“Tiểu nữ Bội Hoàn, ra mắt Vân công tử.” Chu Bội Hoàn tiến lên hành lễ, khuôn mặt phù dung mười phần tú lệ ửng hồng thẹn thùng, dáng điệu yểu điệu thướt tha, đủ khiến bao nhiêu thiếu niên tim đập rộn ràng, duy chỉ không kể tới Vân Tang.
Vừa nghe đến cái tên ấy, trong đầu y liền hiện ra một câu thơ, liền thuận miệng ngâm: “Ngụ ngủ thấy thần nữ, kim sa minh Bội Hoàn. Bội Hoàn, là cái tên hay, cùng Chu tiểu thư rất xứng đôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play