Phong Vũ năm thứ hai mươi, tại một huyện miền biên thùy Sở Châu –Huyện Thanh Xa , thôn Sơn Khê , cảnh nông gia thôn dã vẫn yên vui hòa thuận, thuận theo tự nhiên.
Âm thanh xa xăm nơi thời không mông lung lại lần nữa đánh thức y, Vân Tang chậm rãi mở mắt, đập vào mắt là xà nhà gỗ thô ráp cùng mái lá đan xen mạng nhện, bên đầu giường là mấy quyển sách cổ về khoa cử và thư chú.
Y chậm rãi ngồi dậy, tay áo theo động tác rủ xuống, lộ ra cổ tay trắng như ngọc. Đôi bàn tay ấy là tay người đọc sách, đầy vết chai do trường kỳ chấp bút mà thành, khiến y chợt nhớ lại thân phận của mình — trưởng tử của Vân gia nơi thôn Sơn Khê. Sau đó lại nhớ ra rằng, dường như y vừa trải qua một trận trọng bệnh?
Dù vậy, y vẫn cảm giác như mình đã quên đi điều gì rất quan trọng.
Ngay khi suy nghĩ còn lơ mơ, một hài tử chừng bảy tám tuổi đã bưng chén thuốc tiến vào, mùi dược liệu đắng chát từ xa đã xộc vào mũi. Nhìn thấy y đã tỉnh, tiểu đồng búi tóc đơn sơ, vui mừng reo lên: “Tang ca, ngươi rốt cuộc cũng tỉnh rồi! Mau uống thuốc đi, uống xong ngươi sẽ hoàn toàn bình phục.”
Mấy ngày nay, đại ca sinh bệnh, đại tỷ ra ngoài cả ngày không thấy bóng dáng, cả nhà ngoài con chó nhỏ vui tươi vô tư kia, ai nấy đều mặt mày u sầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play