Tối hôm đó tiệc tàn ra sao, Giang Thính đã chẳng còn nhớ rõ, hắn chỉ nhớ suốt cả bữa tiệc mình không ngừng nhìn chằm chằm vào Vân Tang lạnh nhạt và Diêm Cảnh Diệu trầm ổn, đôi mắt không dám chớp lấy một cái, sợ chỉ cần lông mi khẽ nhúc nhích, hai người kia sẽ lập tức chạm mắt nhau, rồi phát sinh phản ứng hóa học nào đó mà hắn không kiểm soát nổi.
Dù Vân Tang cả buổi hầu như không nói mấy lời, vẫn giữ vẻ ít lời thường thấy, còn Diêm Cảnh Diệu cũng lịch sự không liếc mắt về phía bên kia lấy một lần, nhưng Giang Thính vẫn cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Mơ mơ hồ hồ mà ăn xong một bữa tối, trong đầu hắn chỉ còn lại một suy nghĩ, một câu vang vọng mãi: Vân Tang quả nhiên là kẻ trời sinh ra để cướp đoạt!
Đối phương rõ ràng biết Diêm Cảnh Diệu là người hắn xem trọng nhất, vậy mà vẫn âm thầm muốn giành lấy. Nằm trên giường, Giang Thính tức đến run người, thậm chí có phần phát cuồng mà kéo tóc mình, trằn trọc đến tận nửa đêm mới thiếp đi.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Vân Tang và Phó Mỹ Hà đã ở dưới lầu. Cậu mặc một chiếc hoodie trắng đơn giản, bên dưới là quần đen, trên cổ tay đeo một chiếc đồng hồ điện tử trông cực kỳ có gu, mặt mày vẫn lạnh nhạt như thường, nhưng vẻ ngoài ấy lại làm bao cô gái mê mẩn vì phong cách lạnh lùng cool ngầu.
Khác hẳn với vẻ ngoài cao ngạo xa cách thường ngày khi mặc sơ mi trắng, hôm nay cậu bước ra ngoài lại giống một thần tượng nổi tiếng, có khi còn khiến người khác ngỡ là minh tinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT