Lại thêm một năm nữa trôi qua, Tu chân giới đã chẳng còn là bộ dáng thuở ban đầu, biến chuyển trong khoảng thời gian qua có thể nói là thay da đổi thịt. Mà biến hóa này có liên quan mật thiết đến trăm năm cải cách sắp tới của Tu chân giới, toàn bộ đều lọt vào mắt Quân Nho Sơn, có lẽ đây chính là lực lượng của thượng cổ đại năng.
Trong mắt tu sĩ thường tình, những kẻ đạt đến cảnh giới mà người đời mong cầu chẳng thể chạm tới, hẳn phải như trong sách cổ từng chép—cao cao tại thượng, không chấp một hạt bụi, đứng trên tầng mây mà nhìn xuống muôn loài như rệp kiến, đại đạo trường sinh vốn nên đoạn tuyệt tạp niệm, vô dục vô cầu.
Nhưng Vân Tang lại không giống như thế, y có tư thái thanh lãnh, nhưng lại không lìa khỏi thế tục, y có thể ẩn cư tị thế, cũng có thể hòa nhập với đám đông mà vẫn giữ được bản tâm.
Điều ấy thoạt trông tựa hồ nghịch thường, nhưng Quân Nho Sơn chỉ cần ngẫm lại đôi chút, liền cảm thấy vô cùng hợp lý.
Bởi vì người đã đạt đến cảnh giới ấy, bước tiếp theo chính là đối mặt với thiên lôi giáng hạ, từ xưa đến nay không biết bao nhiêu đại năng Độ Kiếp kỳ đều ngừng bước tại đây, có kẻ không thể chịu đựng nổi thiên kiếp mà thân tiêu đạo vẫn, cũng có kẻ sinh tâm ma rồi hoàn toàn sa đọa.
Càng lên cao, bước đi càng khó, ngàn năm trước đối phương đã từng thất bại một lần, lần này Vân Tang muốn trì hoãn việc tu luyện, cách xa thiên lôi, hành vi ấy hoàn toàn có thể hiểu được.
Nếu hỏi Quân Nho Sơn rốt cuộc làm sao phát hiện thân phận đối phương, thì đó quả là một chuyện cơ duyên xảo hợp—gia phả của tiên môn từ chối ghi tên Vân Tang vào, điều ấy đủ nói rõ thân phận người này vốn đầy sương mù. Hắn từng tiến vào mật thất nơi Tổ sư gia mấy ngàn năm trước từng bế quan tu luyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT