Bởi vì thần quan kia quả là một người xuất chúng, chủ quản pháp luật, trật tự và tín ngưỡng, tính cách tự nhiên chẳng thể tùy tiện, càng nghiêm khắc ước thúc chính mình. Đối với một vị quân vương mà nói, điều đó càng giống một thần tử trung lương, biểu hiện phi thường, đáng để ký thác trọng trách, mà không phải là ái thê sủng phi biết làm vui lòng người khác — loại hôn sự không có tình cảm, lại vì chính trị mà kết thành, càng khiến người ta cảm thấy vững tin hơn.
Bởi vậy, trong một cuộc hôn nhân không có ái tình, chỉ cần đưa đến vài vị mỹ nhân, là đã có thể dễ dàng ly gián.
Những ý niệm ấy từng khắc sâu trong đầu Y Nhĩ Nặc, cho đến khi hắn tham dự yến hội, vừa nhìn thấy thần quan ấy, tay cầm ly rượu nho chợt run, mấy giọt rượu nghiêng đổ, trong khoảnh khắc liền khiến toàn bộ những suy nghĩ hồ đồ trước đó của hắn tan thành mây khói.
Người kia bước ra, biểu tình lãnh đạm, song đôi mắt đen nhánh lại sáng rực như sao, dung mạo tuyệt thế khuynh thành. Trên người khoác từng lớp từng lớp y phục trắng thêu hoa, như một bầu rượu ngon lẫn trong sương mù, toàn thân như phát ra ánh sáng.
Ánh mắt Y Nhĩ Nặc chăm chăm nhìn vào vương hậu, nhất thời ngẩn ngơ đến quên cả phản ứng. Cũng may khách nhân trong yến hội phần lớn đều như hắn, một bộ thất thần, khiến cho hắn không đến nỗi trở nên quá đỗi thất thố.
Tới lúc này, Y Nhĩ Nặc đã chẳng còn tin lời hoang đường của nữ tử hắn từng nhặt được nơi sa mạc. Nếu là hắn làm quốc vương của Lê Thuật, đã có một vương hậu khuynh quốc khuynh thành đến thế, thì sao lại còn thèm đoái hoài một nữ tử tầm thường vô sắc? Chẳng khác gì bỏ ngọc nhặt sỏi, ngoài việc chọi gà thì không được cái nước gì!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play