Một vị quân vương tâm tính cường thế, lại có phần tàn nhẫn, đối với quốc gia mà nói, kỳ thực cũng không hẳn là tai họa. Dẫu có bị chê trách chỉ trích, ít ra cũng có thể đối dân chúng sinh ra lực uy hiếp. Uy hiếp là thứ có thể thích hợp, nhưng tuyệt đối không thể vượt quá giới hạn, mà Địch Mỹ Tư tuy tuổi còn nhỏ, trên thân đã thấp thoáng bóng dáng của một vị bạo quân.
Hắn hạ lệnh xử phạt nô lệ kia: đánh gãy chân, móc đi đôi mắt, ném vào hố rắn độc chôn sống. Thế nhưng, lệnh kia vừa ban, liền bị Vân Tang ngăn lại, y nắm lấy cổ tay đang cầm roi của hắn, điềm đạm nói: “Địch Mỹ Tư, buông tay, ngươi đã suýt đánh chết người rồi, tha cho hắn đi.”
Khi xưa từng nói, Địch Mỹ Tư cho rằng điểm hắn không ưa nhất ở vị thần quan này, chính là việc y luôn luôn lấy quy chuẩn của bậc quân vương để ràng buộc hắn, ép hắn phải làm được.
Mà trong mắt Vân Tang, nô lệ nọ đã chịu đủ trừng phạt, không cần thiết phải tiếp tục tàn độc, Địch Mỹ Tư mới kế vị ba năm, danh tiếng tàn bạo lan xa cũng không phải điều gì đáng tự hào. Y vì nghĩ cho hắn, thấy tên nô lệ kia đã lăn lộn dưới đất không ngừng r*n rỉ, bèn tự mình ra quyết định thả hắn đi, nào ngờ hành động này lại chọc giận Địch Mỹ Tư.
Thiếu niên vương giả siết chặt nắm tay, đấm mạnh xuống mép đá ốc đảo, hét lớn: “Người kia dám nhìn trộm ngươi, ta vì ngươi mà xử phạt hắn, ngươi lại cứ thế mà buông tha!?” Một tên nô lệ đê tiện dám cả gan phạm thượng, hắn không phế cả tứ chi, chỉ ném vào hố rắn chôn sống đã là nương tay, vậy mà đối phương lại xem hắn như kẻ thất đức? Hắn không nhận ra xung quanh thị vệ đã sợ đến cứng người, suýt nữa phải quỳ xuống tỏ ý khẩn cầu, chỉ cảm thấy Vân Tang chẳng hiểu gì nỗi giận của hắn, giống như một vị quan thanh liêm đạo đức giả, trách trời thương dân, cuối cùng lại khiến hắn rơi vào cảnh trong ngoài đều chẳng phải người.
Chính hắn không nhận ra điều đó, nhưng Vân Tang thì thấy rõ ràng, bởi vậy mới kiên quyết ngăn cản, cũng bởi thế mà hai người bùng nổ tranh cãi. Địch Mỹ Tư xoay người rời đi, trước khi đi, sắc mặt u ám, lạnh lùng buông ra một câu:
“Ngươi lại chẳng phải vương hậu của ta, ta đúng là điên rồi mới vì ngươi mà xuất đầu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play