Thành phố C là nơi được chọn làm trung tâm hậu cần dự trữ lương thực phía sau của căn cứ Bạch Vân, như vậy là đủ rồi. Nhưng người sống sót thì vẫn cần được cứu. Đợi đến khi tang thi bị quét sạch hoàn toàn, căn cứ sẽ cử người mang theo thuốc tinh lọc đất và nước do chính mình phát triển đến cải tạo sinh thái, sau đó mới đưa người quay về định cư.
Nghe thấy động cơ xe tải, người trong thôn Đào Hoa lập tức nhao nhao ló đầu khỏi các cánh cửa đóng chặt trong phòng, tay cầm cuốc xẻng làm vũ khí, nhìn thấy từ trên xe nhảy xuống là một đám dị năng giả mặc đồng phục ngụy trang, ai nấy đều vui mừng quá đỗi, vội vàng chạy về gọi vợ con ra, miệng hô: quân đội đến rồi!
Dư Văn Địch lần đầu tiên trong đời cảm nhận được điều gọi là “trách nhiệm”. Khi thấy đội cứu viện đến, không ít người sống sót xúc động đến bật khóc, có cụ già thậm chí còn muốn quỳ xuống cảm tạ bọn họ cứu mạng. Cũng có người vừa khóc vừa gào lên, chất vấn họ vì sao không đến sớm hơn một chút – sáng nay người thân của hắn vì sợ làm liên lụy gia đình nên đã chọn cách uống thuốc trừ sâu tự sát.
Quả thực là trăm vị nhân sinh, đủ mọi trạng thái nhân tính.
Không nghi ngờ gì, Trình Ninh là người thu hút ánh nhìn nhất trong đội cứu viện. Bởi vì vẻ ngoài dịu dàng tuấn tú của hắn, như thể ánh nắng ấm áp trên đỉnh đầu, hoàn toàn không mang theo chút công kích nào.
Có một cô gái trẻ sau khi được hắn cứu, đỏ mặt ấp úng, trong lòng nảy sinh ảo tưởng, còn chưa kịp bóng gió hỏi hắn đã có người thương hay chưa…
Trình Ninh đã mở lời trước: “Tôi có mấy viên tinh hạch cấp hai, sau này khi đến căn cứ sẽ có ích cho cô. Giờ tôi có thể dùng chúng để đổi lấy vài món đồ được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT