Bề ngoài thì nhìn không thấy có điểm nào bất ổn, nhưng Trình Ninh vẫn luôn cảm thấy có gì đó sai sai. Hắn thầm nghĩ, sao trong căn cứ lại toàn là dị năng giả, không có người thường nào hết? Một căn cứ nếu muốn vận hành và phát triển, thì cả dị năng giả lẫn người thường đều không thể thiếu. Vậy mà trong một căn cứ lớn như vậy, hắn đi dạo nửa ngày vẫn không thấy bóng dáng một người thường nào.
"A Ninh, cậu nghĩ nhiều quá rồi, có lẽ người thường không được phép vào chỗ này đâu. Cậu xem mấy dị năng giả kia đi, khí sắc đều rất tốt, mặt mũi đầy đặn, nhìn qua là biết sống trong căn cứ cũng không tệ." Sau hơn một tháng liên tục bôn ba, thân thể Dư Văn Địch đã mệt mỏi rã rời, cả người gầy rộc đi, khuôn mặt cũng nhọn hoắt lại như kim.
Khó khăn lắm mới tìm được chỗ dừng chân, hắn chỉ muốn ở lại căn cứ phía Bắc này, không đi đâu nữa.
Khi màn đêm buông xuống, yến tiệc được tổ chức đúng hẹn. Hai vị lãnh đạo của căn cứ nhiệt tình chiêu đãi bọn họ. Phó Nguyên Khắc và Cố Thiệu Nam ngồi hai đầu của một chiếc bàn dài kiểu phương Tây, những người còn lại thì lần lượt chọn chỗ ngồi xung quanh.
Tuy là vừa đến, nhưng họ đều nhanh chóng nhận ra, Phó Nguyên Khắc và Cố Thiệu Nam tuy bề ngoài là quan hệ hợp tác và thông gia, nhưng giữa hai người vẫn tồn tại mâu thuẫn ngầm. Các dị năng giả trong căn cứ cũng chia thành hai phe – phe Phó và phe Cố. Hai vị lãnh đạo này rõ ràng đang âm thầm lôi kéo bọn họ, mong họ tự nguyện lựa chọn đứng về một phía. Sự tranh giành quyền lực quá mức rõ ràng này khiến phần lớn đám học sinh trẻ đều cảm thấy không thoải mái, ngoại trừ Diêu Tiểu Hạ tỏ ra rất thích ứng.
Diêu Tiểu Hạ thì thầm: "Mọi người đừng để bị Cố Thiệu Nam dụ dỗ, nhìn bề ngoài hắn có vẻ oai phong, nhưng thực quyền đều đã bị Phó Nguyên Khắc rút sạch." Dù trên danh nghĩa Cố Thiệu Nam vẫn là người đứng đầu căn cứ, nhưng thực tế chẳng còn quyền lực gì, dần dần chỉ còn cái tên mà mất hết thực chất. Diêu Tiểu Hạ biết khá nhiều, cô ta rõ ràng biết trong tương lai, người chiến thắng tại căn cứ phía Bắc chính là Phó Nguyên Khắc.
Sau khi Cố Thiệu Nam thất thế, con gái nhà họ Cố gả cho con trai trưởng của Phó Nguyên Khắc cũng bị bỏ rơi thê thảm. Kết cục là cô ấy phát điên, trong đêm chạy ra khỏi cổng căn cứ, từ đó không rõ tung tích. Sau đó, người ta đều cười cợt rằng, một căn cứ lớn như vậy mà lại không có người canh cổng, để mặc một thiên kim tiểu thư cao quý tự do bỏ trốn? Chuyện Phó gia lén ra tay bịt miệng cũng chẳng khác gì công khai, ai cũng biết. Nhưng đây là tận thế, người nào thích ứng được thì sống, không thì bị loại trừ. Một khi  thất thế, người của phe đó cũng sẽ bị nhổ cỏ tận gốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play