Chuông báo vào tiết vang lên, Vân Tang theo dòng người trở lại lớp học.
Cậu còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, trong khi đám người kia sớm đã trở lại chỗ ngồi, bề ngoài tỏ ra chăm chú làm việc, nhưng thực chất đang âm thầm chờ xem phản ứng của cậu.
Vân Tang vừa về đến đã sững người, nhìn cái bàn trống trơn trước mắt, cặp sách và hộp bút bị vứt vương vãi khắp nơi, sách giáo khoa mới tinh thì bị dẫm lên để lại nguyên một dấu giày to tướng, ước chừng cỡ chân số 43. Ghế ngồi thì không cánh mà bay.
Sách vở, đồ dùng thì nhặt lại được, nhưng không có ghế, cậu lấy gì để học?
Ánh mắt Vân Tang quét một vòng trong lớp, Giang Thính không hề né tránh ánh nhìn của cậu, trên mặt là biểu cảm lo lắng như muốn nói lại thôi, còn đám học sinh khác thì hơi nhếch môi, trông như thể đang chờ xem kịch vui. Cậu lập tức đoán ra chuyện này có liên quan đến Giang Thính.
Cậu nhìn chằm chằm Giang Thính, ánh mắt đen như mực không mang chút tức giận, xấu hổ hay khó xử nào, nhưng lại sâu đến mức như đang tích tụ cả một cơn lốc xoáy, sự điềm tĩnh đó khiến người khác lạnh sống lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT