Kiếp trước toàn làm khán giả, xem show thực tế của người khác như thể ăn dưa muối điện tử.
Giờ thì hay rồi, Hướng Phong Ngữ chính là người ở trong ống kính.
Trong nhà đâu đâu cũng có máy quay, thậm chí ngay trước mặt còn có một cameraman vác máy quay đen sì chĩa thẳng vào cô. Ban đầu cô còn thấy không quen, lúng túng đủ kiểu, nhưng dần dà cũng học được cách coi như không có máy quay.
“Bữa trưa chỉ có mình tôi ăn thôi, nên nhờ mấy chị đưa thẳng lên phòng rồi. Tùy tiện ăn vài miếng cho xong ấy mà.”
Thang máy trong lâu đài là loại thang cổ kiểu Âu xưa, ban đầu Hướng Phong Ngữ còn tưởng đó chỉ là một cánh cửa bình thường. Mãi đến khi hầu gái dẫn cô mở ra, cô mới phát hiện đó thực ra là thang máy.
Cameraman lặng lẽ theo cô bước vào thang, người giúp việc phụ trách điều khiển thang cũng nhanh chóng đi theo sau.
‘Ủa trời ơi, có ai là dân bản địa thành phố S không? Nơi này không phải điểm du lịch à? Sao lại thành nhà của cô ta rồi?’
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT