Tưởng Lăng ở nhà nghỉ ngơi hai ngày.
Trong hai ngày đó, Phó Trạm gần như không rời khỏi cậu. Cho dù có việc cần ra ngoài, cũng nhất định dẫn cậu theo, không phải để dạo phố hưởng thụ, mà chỉ đơn giản là cùng nhau đi ăn cơm, hoặc đến tập đoàn điểm danh cho có lệ. Chẳng qua Phó Trạm vốn mang tiếng “đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày”, hôm nay lại bất ngờ ở nhà cả ngày.
“Cậu nói xem, sao vẫn cứ ủ rũ như vậy?” Phó Trạm ngồi xổm trước chiếc giường nhỏ, nhíu mày nhìn người đang nằm lười biếng như một con chó nhỏ bị bỏ rơi.
Tưởng Lăng hơi động đậy, lật người phơi bụng ra, ánh nắng bên ngoài cửa sổ ấm áp rọi xuống lớp lông trắng trẻo của cậu. Cậu khẽ híp mắt, hưởng thụ ánh nắng như một con thú nhỏ, đồng thời thả lỏng toàn thân.
Sau khi xác nhận bản thân... thật sự đã “chết”, cú sốc ấy quá lớn, tâm trạng khó tránh khỏi rơi vào trạng thái suy sụp trong một khoảng thời gian.
Ong… ong…
Điện thoại rung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play