Két——!!
Bánh xe ma sát lên mặt đường phát ra âm thanh bén nhọn chói tai, chiếc xe thể thao màu bạc khựng lại chỉ cách con Bichon chưa đầy nửa mét. Phó Trạm bị hất nhẹ về phía trước, trán đập thẳng vào tay lái, vang lên một tiếng “bốp” không nặng không nhẹ.
“Ai da… đau chết tôi rồi.” Hắn nhăn mặt, tay ôm trán, một bên chửi thầm, một bên mở cửa xe bước xuống.
Ngay trước đầu xe, một con Bichon nhỏ bé lấm lem nằm rạp xuống mặt đường. Lông trên người bết lại thành từng mảng nâu xám, trông vừa đáng thương vừa bẩn thỉu đến mức khó nhận ra giống loài.
“Má ơi, không phải bị đâm chết rồi đấy chứ?” Phó Trạm thoáng hoảng, cúi người xem xét. Tay luống cuống nâng con chó nhỏ lên, phát hiện bốn chân còn nguyên vẹn, chỉ có vài vết xước cũ, thở phào nhẹ nhõm: “Chắc là chưa đụng trúng, may thật…”
Tưởng Lăng cả người vẫn còn run rẩy, vừa rồi giây phút ánh đèn xe rọi tới, hắn thật sự nghĩ mình sẽ biến thành một bãi nhân bánh giữa đường.
“Ê này, vật nhỏ, còn động được không?” Phó Trạm cẩn thận lay lay thân thể nó, thấy ánh mắt nhỏ liếc tới, trong lòng cũng nhẹ đi phần nào, “Lần sau nhớ nhìn đường, nếu không thì không phải là qua đường nữa đâu, là qua cầu Nại Hà đấy, nghe chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT