Tống Tinh Kỳ rụt cổ lại, ánh mắt áy náy cúi gằm xuống như một đứa trẻ vừa làm sai.
Ngay lúc bầu không khí còn chưa yên, Trần Nguyên vội vã từ trong phòng chạy ra, vừa chạy vừa hô:
“Phó tổng! Phó tổng! Tôi sao cảm thấy hai người chơi… hơi quá rồi đó nha?”
Phó Sâm liếc mắt nhìn hắn ta, giọng thản nhiên: “Cuối cùng cậu cũng nhận ra là không hợp lý à?”
Trần Nguyên: “……” không biết nên phản bác thế nào, cũng chẳng dám cười.
Phó Sâm đưa mắt ý chỉ xuống dưới chân mình: “Trong sân có rắn. Đi gọi người qua đây xử lý đi.”
Nghe đến từ “rắn”, da đầu Trần Nguyên như tê rần, lông tay dựng đứng. Hắn ta lập tức quay đầu vẫy Tiểu Vương và Tiểu Chu tới. Cả ba bắt đầu thì thầm bàn bạc cách bắt rắn: ai cầm bao, ai cầm gậy, ai dụ nó ra… Tiểu Chu còn lẩm bẩm muốn vào nhà tìm cái áo khoác dày và túi nilon để dùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play