Phó Sâm vốn chỉ là tiện miệng hỏi một câu. Mọi xét nghiệm cần thiết đã làm qua, máu cũng đã thử, kiểm tra cũng đã tiến hành đầy đủ. Giờ ăn ngon ngủ yên, còn được cung phụng chu đáo, nói về mức độ tận tâm thì đúng là đối đãi như thần cẩu.
Nếu con Ngao Tạng kia thực sự nhớ chủ cũ mà muốn “đi theo”, họ cũng chẳng thể ngăn cản. Nhưng lời của Tiểu Chu khiến hắn cảm thấy khó hiểu: Có ai sắp chết mà ăn uống phấn khởi như vậy không?
Phó Sâm nhíu mày: “Tôi lên xem thử.”
Trần Nguyên cũng đi theo, ánh mắt ẩn chứa hứng thú: “Tôi cũng tò mò. Lần trước bị con chó kia doạ làm rơi cả tập tài liệu, vẫn chưa hoàn hồn đây.”
Từ sau khi trở thành “Ngao Tạng”, toàn bộ giác quan của Tống Tinh Kỳ đều được cường hóa đến trình độ biến thái. Chỉ cần trong nhà có người nhẹ bước chân qua hành lang, cậu cũng có thể đoán ra được là ai. Mà bước chân của Phó Sâm, cậu nghe quen rồi luôn vững vàng, trầm ổn, không nhanh không chậm, mang theo một loại áp lực vô hình khiến người khác theo bản năng muốn tránh đường.
Lần trước Phó Sâm tới gần cậu là khi đưa đi bệnh viện thú cưng. Sau lần đó, hai người... à không, một người một chó, không có bất kỳ tiếp xúc nào nữa.
Nhưng hôm nay, hắn lại chủ động tới.
Tống Tinh Kỳ trong lòng thầm reo lên: Đây là cơ hội vàng để cọ độ hảo cảm nha!
Cửa phòng “Ngao Tạng” được mở ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play