Ngơ ngác nhìn bóng lưng Lâm Kỳ mang theo vẻ kiêu ngạo và đắc ý từng bước đi xa trong khi bóng dáng Tạ Trường Thời từng bước đến gần, Nhiếp Lục không nhịn được quay đầu lại nhìn về phía Nghiêm Anh Diệu cũng đang vuốt cằm, vẻ mặt suy tư, mở lời: "A Nghiêm, có phải có gì đó sai sai không?"
Nghiêm Anh Diệu thu lại ánh mắt, liếc nhìn anh ta, đột nhiên cười một tiếng: "Để cậu xem một kẻ ngu ngốc tự tìm khổ ăn, không phải rất thú vị sao?"
Tạ Trường Thời sẽ để ý đến Lâm Kỳ ư?
Nguyên nhân đơn giản chỉ là vì Dung Kính.
Lâm Kỳ thật sự cho rằng thân phận nhị thiếu gia nhà họ Lâm của hắn ta khiến Tạ Trường Thời phải nhìn bằng con mắt khác sao?
Một người sao lại có thể ngu ngốc đến mức này, mà những người khác còn có thể coi sự ngu ngốc của hắn ta là báu vật? Ban đầu Nghiêm Anh Diệu cũng không hiểu lắm, cho đến khi anh ta chứng kiến phong cách hành sự của Lâm Sâm, người con trai ruột của nhà họ Lâm. Đúng là... vừa kiêu ngạo, vừa mạnh mẽ lại vừa ngu ngốc.
Nghiêm Anh Diệu đưa ly rượu trong tay chạm nhẹ vào ly thủy tinh của Lâm Từ Ngôn. Đôi mắt nhìn thanh niên, ánh mắt có chút lơ đãng, anh ta nói: "Mặc dù lời này của tôi không hay ho cho lắm, nhưng vẫn phải nói thêm một câu, không lớn lên ở nhà họ Lâm cũng coi như một may mắn lớn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play