Mưa không biết từ khi nào đã nhỏ lại, từng đợt nhẹ nhàng rơi xuống giữa núi rừng, hòa tan máu tươi trên mặt đất. Rất nhanh, toàn bộ khu vực hiện lên một lớp sương máu màu hồng nhạt mỏng manh.
Trong sương máu, lá cờ Phiên Kỳ với màu sắc càng thêm đậm và sâu sắc bay phấp phới, vẫn tránh thoát được hạt mưa, không mang theo nửa điểm ẩm ướt.
Cảnh tượng quỷ dị thần kỳ đó khiến Bí Tề hứng thú. Lão ta nheo mắt lại, tầm mắt chuyển về phía hướng phát ra âm thanh. Đáng tiếc đêm nay thật sự quá tối, với thị lực của lão ta cũng chỉ có thể nhìn thấy cái bóng đen sì của thân cây. Kể từ đó, Bí Tề cũng không để ý nhiều lắm, dù sao mặc kệ hôm nay là ai đến, đều không thể thoát ra khỏi nơi này.
Thật sự cho rằng lão ta đường đường là một trong năm chủ của Huyền Thiên Quan là một kẻ tiểu tốt sao, dễ dàng như vậy đã muốn giết lã?
A.
Đám người đặc thù bộ môn này không chỉ năng lực không ra gì, còn mơ tưởng hão huyền.
Trên mặt Bí Tề dần hiện lên nụ cười lạnh lùng, nếp nhăn xếp chồng, đôi mắt lại sắc bén và lạnh lẽo hơn chim ưng trên núi ba phần. Lão ta nói: "Lên."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play