Trì Bạch nói mình chọn học bóng đá thật đúng là không nói bậy.
Khi Tư Lưu đá quả bóng Thiên Thông về phía Trì Bạch, hắn ta phản ứng cực nhanh, động tác lưu loát đặt hai tay chống xuống đất, mượn lực eo nâng một chân lên, trực tiếp đá quả bóng bay ra ngoài cửa.
Tư Lưu: "?"
Nếu nói Trì Bạch đá bóng giỏi thì quả thật khá tốt, dù sao căn phòng khách lớn như vậy chỉ có khung cửa giống hệt khung thành, hắn ta thật sự đã đá trúng một cú. Nhưng nếu nói hắn đá không tốt... Ai da, hắn ta đá người ra ngoài, đây chẳng phải nói rõ cho Thiên Thông "ngươi chạy mau" sao?
Mà Thiên Thông tuy rằng vì lăn qua lăn lại, bay tới bay lui mà đầu óc một mảng mơ hồ, cả người mơ màng hồ đồ cảm giác óc đều muốn văng ra, nhưng lão lại cảm nhận được một luồng gió mát lạnh cùng không khí trong lành khi bay ra khỏi đại môn. Luồng gió này như thổi tỉnh lão, làm mắt lão bắn ra niềm kinh hỉ mãnh liệt.
Lão bay vào sân, đụng phải bức tường, "phanh" một tiếng sau đó đột nhiên dừng lại, rồi chịu đựng cơn đau khắp người, luống cuống tay chân bò dậy từ mặt đất, không quay đầu lại mà cắm đầu bỏ chạy.
Chạy được hai bước lại kinh ngạc nhận ra mình thật sự đã bị đâm choáng váng, có cách chạy trốn tốt hơn hà tất phải ngu xuẩn như một người bình thường như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play