Dung Kính lao tới mà không hề nương tay, khiến Tạ Trường Thời không kịp chuẩn bị phải lùi lại hai bước, nhưng vẫn kịp đưa tay đỡ lấy eo thiếu niên mảnh khảnh kia.
Còn chưa kịp lên tiếng nhắc nhở Dung Kính chú ý an toàn, anh đã cảm thấy nơi cổ áo sơ mi lạnh buốt, chiếc cúc bị cọ đến bật tung.
Nghe thiếu niên rầm rì lẩm bẩm bên tai, Tạ Trường Thời túm cổ áo cậu lên, nhấc người cách mặt đất nửa thước, cúi mắt nhìn xuống: “Đứng cho đàng hoàng.”
Dung Kính cảm thấy mình giờ như một sợi mì chín nhũn, nếu không được Tạ Trường Thời nhấc lên thế này, chắc đã rơi bịch xuống đất cuộn thành một đống.
Cậu không nói gì, chỉ dùng đôi mắt long lanh đen nhánh đầy biểu cảm mà "nói": Không đứng nổi đâu.
Thấy Tạ Trường Thời không có phản ứng, cậu mới bẻ bẻ ngón tay, tỏ vẻ ấm ức: “Tám giờ rồi, em còn chưa ăn tối. Tay lắc mai rùa đến sắp gãy, ngồi suốt mấy tiếng đồng hồ, mông cũng tê rụng luôn rồi. Thế mà anh còn không cho em hút một ngụm máu! Tạ Trường Thời, anh đổi tính rồi!”
“Ồ? Đổi thành dạng gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT