Chuyển khoa thần kinh không được, Lục Vân Tễ liền chuyển hướng trả thù: hắn gọi liền một loạt món đắt nhất trong nhà hàng, còn mở thêm hai chai rượu quý, quyết tâm làm ví tiền của Tạ Trường Thời rỉ máu.
Chỉ là, kiểu khiêu khích này đối với Tạ Trường Thời chẳng khác gì đang múa kiếm trước cửa Lỗ Ban.
"Nếu cậu rảnh đến vậy, chi bằng về mở thêm vài cuộc họp đi."
Tạ Trường Thời nhướng mí mắt, không thèm ngẩng đầu, gắp một con tôm đã bóc vỏ bỏ vào bát Dung Kính, giọng nhàn nhạt như nước lọc.
"Tôi không thèm."
Lục Vân Tễ trợn mắt. Vất vả lắm mới tan làm, lại còn phải về họp? Hắn ta đâu rảnh rỗi đến thế.
Hắn đảo mắt nhìn về phía Dung Kính, đôi mắt đào hoa cong cong, giọng nhẹ nhàng như mưa xuân: "Mười hai năm không gặp, tôi còn chưa bù đắp được tình cảm cho cái đuôi nhỏ đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT