Lâm Viện Triều nói: “Mọi người cứ khom lưng như vậy, tay trái nắm lấy cây lúa, cắt từ vị trí cách gốc chừng một nắm tay. Nhớ là không được để lưỡi dao dính bùn đất, sẽ làm hỏng dao. Cũng không được cắt cao quá, lúa ngắn quá sẽ khó bó và không tận dụng được. Cắt xong thì để sang một bên, sẽ có người chuyên môn tới thu gom rồi đưa đi máy đập để lấy hạt. Một lát nữa đội trưởng sẽ phân công nhiệm vụ.”
Nói xong, anh ngẩng đầu nhìn về phía nhóm thanh niên trí thức, ánh mắt vô thức dừng lại trên người Tạ Lan Âm hai giây.
Hôm nay cô mặc một bộ quần dài tay rộng, tóc dài buộc bím đơn giản vắt qua vai phải. Dáng vẻ tùy ý, nhưng lại xinh đẹp đến mức làm người ta không dời nổi mắt. Ở đây ai cũng ăn mặc như vậy, nhưng trên người cô lại toát lên một nét đẹp khác biệt.
Lâm Viện Triều khẽ ho một tiếng, thu lại ánh mắt: “Được rồi, mọi người đi tìm đội trưởng nhận việc.”
Khương Tương Trúc đứng một bên, lòng bỗng dâng lên cảm giác hoảng hốt.
Đời trước cô đã sống ở Tiểu Dương thôn hai năm, việc đồng áng này cô nhìn nhiều cũng học được kha khá.
Nhìn nhóm thanh niên trí thức mới đến còn lóng ngóng, đội trưởng chỉ phân cho họ một khoảnh ruộng nhỏ.
Mặt trời càng lúc càng lên cao, nắng bắt đầu gắt. Mấy người trẻ tuổi mới xuống thôn chẳng mấy chốc mệt rã rời, khom lưng làm việc đến nỗi mồ hôi chảy vào mắt cay xè.
Ngay cả dân làng đã quen làm việc đồng áng cũng phải tạm nghỉ dưới bóng cây, chờ mát mới tiếp tục.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT