"Ê, dậy đi, tới nơi rồi."
Bị người bên cạnh huých nhẹ, Khương Tương Trúc chợt mở bừng mắt.
Đập vào mắt cô là phần lưng ghế bằng gỗ thô ráp, có chỗ còn được vá lại bằng mảnh vải cũ sờn chỉ. Không gian trong xe chật hẹp, lối đi nhỏ hẹp đến nỗi chỉ vừa đủ một người chen qua.
Đây... là đâu?
Cô không phải đã bị Lâm Viện Triều ép uống canh có thuốc trừ sâu sao? Sao vẫn còn sống?
Không đúng, nếu còn sống, lẽ ra cô đang nằm trong bệnh viện, sao lại ở trên xe khách cũ nát thế này?
“Đây là đâu vậy?”
“Phượng Khẩu trấn đó,” người bên cạnh hờ hững đáp.
Phượng Khẩu trấn?!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT