Giang Miên hoàn toàn không hiểu rõ nội tình trong phủ Thiếu soái, mà hệ thống người máy bên cô cũng chẳng đưa ra bất kỳ cảnh báo nào đáng kể.
Mấy nha hoàn trong viện tuy tỏ vẻ khinh thường ra mặt, nhưng với Giang Miên, bọn họ không đáng để bận tâm.
Dù sao cô cũng chẳng định ở lại lâu. Một ngày nào đó cô sẽ rời khỏi Cảnh Thành. Khi ấy, những con người này, ánh mắt này, tất cả đều sẽ trở thành vô nghĩa.
Giang Miên nằm nghiêng trên chiếc ghế dài dưới hiên, lắc lư vài cái rồi ngủ thiếp đi. Khi cô mở mắt, trời đã chuyển sang chạng vạng.
Bốn bề yên ắng, bóng tối giăng kín viện. Không còn ánh đèn, cũng chẳng thấy bóng ai.
Mấy nha hoàn ban chiều chẳng biết đã lặn mất tăm. Cô gọi theo thứ tự mấy cái tên mà Phúc bá đã dặn dò lúc sáng, song không một ai đáp lại.
Giang Miên sờ bụng. Hình như… đói rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT