Phó Chi Uyên liếc mắt nhìn Giang Miên rồi lại liếc sang Tân Di, cuối cùng, vẫn dứt khoát đưa cả hai lên phòng ghế lô của mình.
Khi người phục vụ đẩy cửa ra, ba người vừa bước vào, cảnh tượng đập vào mắt là Lam Cánh đang tự đắm chìm trong thế giới âm nhạc của chính mình, cầm micro hát tình ca với vẻ mặt tha thiết như thể anh ta đang đứng trên sân khấu lớn.
Người phục vụ tiến lên nhắc nhẹ, Lam Cánh quay đầu lại—vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt lạnh tanh của Phó Chi Uyên.
Anh vội vàng tắt nhạc, đặt micro xuống, vừa đi về phía Phó Chi Uyên vừa lẩm bẩm, nhưng khi ánh mắt lướt thấy hai cô gái đi sau lưng người bạn thân, bước chân lập tức khựng lại.
Một người đẹp rạng rỡ, một người đẹp quyến rũ. Hai khí chất khác biệt hoàn toàn, nhưng đều nổi bật đến mức khiến Lam Cánh ngẩn ngơ mất mấy giây.
Nhưng chỉ một ánh nhìn cảnh cáo của Phó Chi Uyên, anh lập tức cụp mắt thu lại dáng vẻ ngốc nghếch kia.
“Ồ? Mặt trời mọc từ đằng tây à? Hay cây vạn tuế nở hoa?” Lam Cánh cười lém lỉnh, trêu chọc, “Không ngờ đấy, ông bạn à, ngày thường im im vậy mà hôm nay dẫn liền hai cô? Hơi thiếu tình huynh đệ đấy nha.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play