Khi hai người cùng xuống lầu lần nữa, trời đã đứng bóng.
Giang Miên đói đến mức bụng réo liên hồi, tay chân đều bủn rủn, đến cả nâng đũa cũng chẳng buồn nhấc lên nổi.
Cô nhớ đến điều gì đó, đột ngột ngẩng đầu, trừng mắt liếc Phó Chi Uyên một cái đầy tức tối.
Anh dường như đã hiểu rõ ngọn nguồn, bật cười rất tự nhiên, chẳng nói gì, chỉ đưa tay lấy bộ đồ ăn trước mặt cô, từng chút từng chút một đút cô ăn xong bữa trưa.
Quản gia đứng một bên vô tình nhìn thấy một màn ấm áp đó, liền nở nụ cười hài lòng. Ông ta len lén lấy điện thoại ra, tranh thủ chụp mấy tấm ảnh tình cảm giữa hai người.
Rồi không chút chần chừ, ông mở WeChat, tìm đến tên Phó lão gia tử, gửi ngay những tấm ảnh vừa chụp sang.
Tin nhắn phản hồi từ ông cụ gần như đến ngay tức khắc, liên tiếp mấy cái dấu chấm than khiến quản gia dù đứng cách màn hình cũng cảm nhận được rõ ràng tâm trạng vui mừng của lão gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT