Chiếc xe lướt nhanh trong màn đêm, chẳng mấy chốc đã quay lại biệt thự nằm lưng chừng núi.
Giang Miên bị hôn đến mức cả người mềm nhũn, chân tay rã rời, cuối cùng được Phó Chi Uyên bế thẳng lên lầu.
Anh đứng trước dãy hành lang tầng hai, ngay trước hai cánh cửa phòng sát nhau. Nhưng không hề do dự dù chỉ một giây, anh bế cô vào phòng của chính mình.
Căn phòng vẫn mang phong cách thiết kế lạnh lẽo, màu đen chủ đạo tương phản gay gắt với làn da trắng nõn và vóc dáng mềm mại của Giang Miên — như một mảng đen và trắng đang va vào nhau, ôm lấy nhau chặt chẽ, chẳng còn đường lui.
Giang Miên dựa sát vào lồng ngực rắn rỏi của anh, có thể cảm nhận rõ nhịp tim mạnh mẽ và nóng rực phía trước. Cô hoảng loạn đến mức đầu óc trống rỗng, cả người cứng đờ, theo bản năng muốn lùi lại.
Nhưng Phó Chi Uyên chỉ khẽ nghiêng người, nhẹ nhàng kéo cô trở về, ôm chặt vào lòng không chút nương tay.
Tựa như đã nhận ra sự bất an trong cô, anh cúi sát bên tai, trầm giọng thì thầm: “Ngủ đi, trước khi cưới, anh sẽ không đụng vào em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT