Trở lại biệt thự lưng chừng núi, không ngoài dự đoán, cả hai liền đối mặt với ánh mắt dò xét đầy quan tâm của ông Phó.
Ông chống gậy, nhìn Giang Miên với nụ cười hiền hậu, giọng nói ôn hòa vang lên: “Sao rồi, Miên à? Hôm nay ở cùng nhau có ổn không? Cái thằng nhóc đó… nó không bắt nạt cháu chứ?”
Giang Miên vội vàng cười nhẹ, ánh mắt len lén liếc sang Phó Chi Uyên — người đang đứng bên cạnh, cả người toát ra cảm giác áp bức đến khó tả.
“Phó… à không, Chi Uyên ca làm sao mà bắt nạt cháu được chứ. Ông đừng lo.”
Cô vừa nói vừa tiến tới khoác tay ông cụ một cách thân thiết, giọng điệu làm nũng mềm mại, như thể đã quen thân từ lâu.
Ông Phó vuốt chòm râu bạc, ánh mắt sáng lấp lánh như nhìn ra điều gì đó, khẽ gật đầu đầy ẩn ý: “Vậy là tốt rồi, tốt rồi…”
Giang Miên mỉm cười đáp lại. Đúng lúc đó, quản gia bước tới, nhẹ giọng báo cáo: “Thưa lão gia, thiếu gia, Giang tiểu thư… bữa tối đã chuẩn bị xong. Có muốn dùng cơm ngay không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT