Giang Miên bị Phó Chi Uyên gọi dậy khi vẫn còn đang mơ màng nửa tỉnh nửa mê. Cô lờ đờ vớ lấy điện thoại, liếc nhìn đồng hồ, mới phát hiện đã đúng giữa trưa – mười hai giờ tròn.
Cô gắng gượng bò xuống giường, mắt lim dim đi ra mở cửa cho anh.
Bờ vai trắng mịn lộ ra dưới lớp áo ngủ mỏng, mùi hương hoa đào phảng phất, bao phủ quanh người cô, khiến Phó Chi Uyên đứng ngoài cửa như bị một cú đập mạnh vào thị giác.
Anh bỗng cảm thấy… khung cảnh này, không hiểu sao rất quen thuộc.
Bàn tay vừa gõ cửa thu lại, anh siết chặt ngón tay theo bản năng. Từ khi gặp Giang Miên, anh dường như luôn đánh mất sự kiềm chế vốn có của mình.
Có lẽ… anh nên giảm bớt tiếp xúc với cô thì hơn, để tránh làm nảy sinh những thứ không thể khống chế.
“Gì thế?” Giang Miên dụi mắt, giọng ngái ngủ, đôi mắt vẫn còn phủ một lớp sương mờ, mơ màng mà dịu dàng, khiến người đối diện khó lòng cứng rắn được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play