Dàn người giúp việc đưa mắt nhìn nhau, không ai dám lên tiếng. Không khí trong đại sảnh chợt trở nên căng như dây đàn.
Phó Chi Uyên khẽ nhíu mày, sống mũi cao thẳng ẩn ẩn vẻ lạnh lùng, ánh mắt quét về phía quản gia đang đứng phía trước cùng Lưu tẩu, trầm giọng hỏi: “Quản gia, ông nói đi.”
Quản gia lúng túng liếc nhìn Lưu tẩu, hơi cúi đầu giải thích: “Hôm nay sau khi giao Giang tiểu thư cho Lưu tẩu, tôi liền ra ngoài tiếp người của đội làm vườn, không rõ chuyện trong nhà xảy ra gì.”
“Thiếu gia, sau khi Giang tiểu thư vào biệt thự, là do Lưu tẩu sắp xếp.” – ông ta nói tiếp.
Bị điểm tên, Lưu tẩu thoáng căng thẳng. Bà ta còn đang vì chuyện ban nãy bị Giang Miên xẵng giọng mà bực mình, không ngờ Giang Miên chưa kịp ra mặt thì Phó Chi Uyên đã lên tiếng trước.
“Lưu tẩu?” – Anh khẽ nhướng mày, giọng mang theo chút nghi hoặc. Trong trí nhớ của Phó Chi Uyên, biệt thự lưng chừng núi này chưa từng có người nào tên gọi như thế.
Quản gia vội giải thích: “Thiếu gia, Lưu tẩu là người từ nhà cũ cử tới, chuyên để chăm sóc Giang tiểu thư. Hôm qua bà ấy đã tới nơi, chỉ là ngài không về nên chúng tôi chưa kịp báo lại.”
Nghe vậy, ánh mắt Phó Chi Uyên liền rơi xuống người phụ nữ đang đứng cạnh quản gia, ánh nhìn lạnh tanh như băng giá khiến người ta không rét mà run.
“Thiếu… thiếu gia… Quả thực là tôi được phân công chăm Giang tiểu thư. Ngài… ngài muốn hỏi gì sao?” – Lưu tẩu lắp bắp đáp lời, nhưng chẳng hiểu sao trong lúc căng thẳng, bà lại buột miệng nói ra: “Giang tiểu thư là do tôi quản.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play