Hứa Diệc cẩn thận buông tay ra, cố gắng không để chạm vào Giang Miên.
“Miên Miên…” Anh hơi luống cuống, hai tay không biết nên để vào đâu, chỉ đành đứng lặng một chỗ.
Thấy Giang Miên vẫn giữ tay ở bên hông, Hứa Diệc chẳng suy nghĩ nhiều, liền muốn vén váy ngủ của cô lên, xem thử rốt cuộc cô bị sao.
Động tác của anh quá nhanh, đến mức Giang Miên không kịp phản ứng. Đến khi cảm thấy bên dưới lạnh lạnh, cô mới phát hiện váy mình đã bị anh vén cao.
Làn da trắng ngần trải dài dưới ánh sáng mờ nhạt, loang lổ những vết đỏ, đặc biệt vùng eo bụng còn tím bầm một mảng — nhìn qua không nỡ nổi.
Ánh mắt Hứa Diệc thoáng trầm xuống, trong đầu bất giác hiện lên hình ảnh cuồng dại đêm qua. Làn da mềm mịn như sữa, anh chỉ dùng chút lực, vậy mà đã để lại dấu vết sâu đến thế.
Hầu kết nơi cổ khẽ chuyển động, lòng bàn tay như ngứa ran, muốn đưa tay ra chạm vào. Nhưng còn chưa kịp làm gì, “bốp” một tiếng, Giang Miên đã đánh bật tay anh ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT