Hứa Diệc tháo giày, nhẹ nhàng kéo chăn ra rồi chui vào nằm cạnh Giang Miên, ôm trọn cô vào lòng.
Thân thể anh vốn là người máy trí tuệ nhân tạo, nhiệt độ cơ thể có thể điều chỉnh tuỳ ý, dùng để làm mát cho Giang Miên lúc này thì quả thực không gì phù hợp hơn.
Ban đầu, cảm giác lạnh lẽo từ cơ thể mang tính kim loại khiến Giang Miên trong cơn mê sốt theo phản xạ muốn tránh ra. Nhưng dần dần, khi thân nhiệt anh ấm lên, cô lại vô thức nghiêng người sát lại gần anh hơn.
Giang Miên đang sốt mê man, chẳng còn tỉnh táo suy nghĩ gì. Cô chỉ có thể dựa vào bản năng để tìm lấy thứ gì đó khiến mình thấy dễ chịu.
Hứa Diệc đưa tay đặt lên trán cô, cẩn thận theo dõi nhiệt độ cơ thể rồi điều chỉnh nhiệt độ bản thân để phù hợp. Đối với Giang Miên lúc này mà nói, anh chính là một chiếc “gối ôm sống” vừa vặn, biết tự điều hoà nhiệt độ, lại biết ôm dịu dàng đến thế.
Từ chỗ chỉ là vòng tay nhẹ ôm lấy, chẳng bao lâu sau, Giang Miên cả người đã rúc thẳng vào lòng Hứa Diệc, ôm chặt lấy anh như thể không buông ra nữa.
Cô vẫn còn nửa mê nửa tỉnh, chỉ cảm thấy thứ mình đang ôm thật ấm áp, vừa có thể xoa dịu cơn sốt, lại vừa xua tan cái lạnh len lỏi khắp thân thể. Cô dụi dụi đầu vào ngực anh, ôm chặt thêm chút nữa như sợ chiếc gối ôm ấy sẽ biến mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play