Dương Tuyết vừa đẩy ly rượu trước mặt mình ra xa một chút, tránh để con sâu rượu bên cạnh đụng tới, quay đầu lại thì thấy Giang Miên đã bưng ngay ly của cô lên, “ực ực ực” một hơi uống cạn sạch phần rượu còn sót lại.
“Giang Miên!!” – cô hét lên một tiếng, suýt nữa bật dậy nổi đóa. Nhưng chưa kịp trút giận, ánh mắt lại đối diện một đôi mắt to long lanh, tròn xoe, ướt nước, như một bé mèo con bị dọa sợ.
Thôi xong, thấy vậy thì ai còn giận nổi?
“Đúng là nợ cô luôn rồi, thoát được cẩu đàn ông, lại bị tiểu yêu tinh như cô quật ngược!” – Dương Tuyết cười khổ, cúi người định ôm lấy Giang Miên.
Đúng lúc ấy, ánh đèn trong quán Màu Đỏ bất ngờ đồng loạt bật sáng, phá tan bầu không khí u tối mờ ảo mà quán cố tình tạo ra. Mấy tiếng xì xào bất mãn vang lên từ các bàn khác, nhưng Dương Tuyết cũng chẳng mấy bận tâm.
Chỉ là cô vừa dựng thẳng người, thì liền thấy một nhóm người mặc đồ đen bước vào từ cửa. Dẫn đầu là một người đàn ông có khuôn mặt quen đến đáng sợ – quá giống với “ông chồng hờ” mà cô đang cố tránh mặt.
Dương Tuyết lập tức rụt người xuống theo bản năng, kéo theo Giang Miên ngã lăn lên ghế sofa. Mà người uống đến mơ mơ màng màng lại hoàn toàn không phát hiện ra tình hình căng thẳng, còn nũng nịu nghiêng người lại gần, học theo giọng điệu làm nũng của Dương Tuyết, cứ một tiếng lại một tiếng gọi “bảo bối”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT