“Cô Giang, cô… định ra ngoài sao?”
Giọng Hứa Diệc nhẹ nhàng vang lên phía sau, biểu cảm dịu dàng, từng động tác giơ tay nhấc chân đều toát lên vẻ tự tin và điềm đạm đặc trưng.
Khi anh cất tiếng, điện thoại trong túi Giang Miên vẫn liên tục rung lên “ting ting ting” không dứt. Cô gật đầu qua loa, vừa trả lời tin nhắn vừa rút điện thoại ra khỏi túi, đi về phía cửa chính.
Đến gần cửa, cô cúi xuống thay giày rồi vươn tay đẩy cửa ra ngoài. Nhưng cánh cửa hôm nay như có gì đó bất thường, giống như bị kẹt, dù cô đã vặn chốt nhưng vẫn không đẩy ra được.
Sau lưng, tiếng bước chân khẽ khàng vang lên. Hứa Diệc đã tiến lại gần. Khi Giang Miên quay đầu, ánh mắt cô liền chạm phải gương mặt điềm tĩnh ôn hòa của anh – khác hẳn với thứ u ám ẩn hiện lúc nãy mà cô không kịp bắt được.
Anh khẽ cười, vẫn với dáng vẻ tận tâm như một quản gia mẫu mực:
“Cô Giang, không biết hôm nay cô định đi đâu, và khoảng mấy giờ sẽ về?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT