Cố lão gia trong nửa tháng liên tục đều được đội trưởng Vương đưa đến thăm chỗ ở của Cố Diệc Diễn và Giang Miên. Hôm nay cũng vậy, ông vừa đến không lâu thì ngoài biệt thự đã bắt đầu lác đác rơi xuống những bông tuyết đầu mùa.
Giang Miên đã lâu không thấy tuyết, cô bước đến bên cửa sổ, vừa định đưa tay ra đón lấy vài bông thì đã bị Cố Diệc Diễn giữ lại.
“Miên Miên, đừng tùy tiện chạm vào, em quên chuyện lần trước rồi à?”
“Á!!” Giang Miên lập tức nhớ đến lần trước sau cơn mưa thì cô bất ngờ thức tỉnh dị năng hệ thực vật, gương mặt thoáng chốc tái nhợt. Cố Diệc Diễn nhân cơ hội kéo cô vào lòng, dịu dàng ôm chặt.
Cố lão gia ngồi trong phòng khách, nhìn cặp vợ chồng trẻ nũng nịu bên khung cửa sổ, trong lòng không khỏi vui mừng. Ông lo nhất là A Diễn sống cô đơn, giờ thì cuối cùng cũng có người ở bên cạnh nó rồi.
Ánh mắt ông lại liếc ra ngoài cửa sổ, nhìn trận tuyết rơi bất thường giữa tiết trời lạnh lẽo, thầm thở dài một hơi.
Thời gian để ông ở lại thế gian này, e là chẳng còn bao nhiêu nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play