Hơi thở nóng rực kề sát, môi lưỡi quấn lấy nhau, chưa kịp thốt ra câu nào, Giang Miên đã bị Cố Diệc Diễn hôn đến choáng váng, cả người mềm nhũn.
Tay anh men theo đường cong chân cô mà lần lên, dọc theo mỗi điểm da thịt đi qua như thiêu đốt, khiến từng sợi thần kinh trong cơ thể cô run rẩy.
Giang Miên thở gấp, cố đưa tay đẩy anh ra, nhưng không những không thành công, mà cả người còn rơi vào vòng tay anh như một cách đầu hàng đầy xấu hổ.
“Cố Diệc Diễn! Đây là tận thế đấy! Anh đừng có làm bậy!”
Cô lắp bắp, câu nói chẳng còn chút khí thế nào, đổi lại là hơi thở ngày càng gấp gáp và loạn nhịp từ người đàn ông trên cơ thể, cùng với những nụ hôn như vũ bão phủ xuống không chừa kẽ hở.
Không khí trong phòng ngủ trở nên mờ ám. Trên chiếc giường nhỏ, hai người chẳng còn giữ được chừng mực, tùy ý đắm chìm trong kho*i c*m và bản năng.
Trên cẳng chân Giang Miên, hình xăm dây leo kéo dài ôm lấy một đóa tiểu hoa nở rộ, khẽ run run trước sự ve vuốt. Như thể đang giấu mình giữa lớp lá xanh rậm rạp, e thẹn mà tiếp nhận tình cảm không lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play