“Bổn tọa không suy nhược đến thế, tiểu công chúa có lòng lo nghĩ, chẳng bằng… Miên Miên, cùng ta dạo quanh Tiên giới một vòng, được không?”
Cũng xem như… một nguyện vọng cuối cùng.
Văn Tịch Uyên thầm thở ra một hơi trong lòng, trong đáy mắt nhìn về phía Giang Miên như có muôn vàn thâm tình bị che giấu, ôn nhu đến mức tựa hồ có thể khiến vạn vật ngưng đọng.
Chỉ là một tiếng “Miên Miên” kia, lại khiến lông hồ ly của Giang Miên dựng cả lên, khiến nàng bản năng run rẩy nhớ đến một người, lòng dạ như có từng tầng sóng nước dao động.
Đôi mắt tròn nhỏ thoáng hiện vẻ bối rối cùng thất thố, nhưng cuối cùng nàng vẫn gật đầu đồng ý, có hơi do dự.
Người ta hao tổn tâm trí vì nàng mà tìm cách hóa hình, đến chút nguyện vọng nhỏ nhoi thế này nàng cũng không chịu đáp ứng, chẳng phải quá bất nhân bất nghĩa rồi sao?
Thấy nàng gật đầu, khí tức trên người Văn Tịch Uyên thoáng cái đã nhu hòa xuống, nhẹ nhàng đến mức khó lòng nhận ra. Hắn cong môi mỉm cười, âm thầm tính toán: mang nàng đi khắp các thắng cảnh của Tiên giới, rồi quay về một chuyến kiếm tông, sau cùng hạ phàm du ngoạn — xem như trọn vẹn một tâm nguyện trong lòng hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT