Tiếng huyên náo của đám đệ tử vang vọng khắp nơi, từng lời chỉ trích, mắng nhiếc như từng nhát châm chọc vào màng tai. Văn Tịch Uyên nhíu mày, trong lòng chỉ cảm thấy ầm ĩ khó chịu.
“Nếu chém sạch toàn bộ thì sẽ yên tĩnh biết bao.”
Ý niệm ấy thoáng hiện trong đầu hắn. Tay siết chặt chuôi kiếm, hắn âm thầm tính toán—muốn giết sạch bọn chúng, cần bao nhiêu thời gian?
Ngay khi sát ý đang dâng cao như sóng ngầm sắp vỡ bờ, một thanh âm mềm nhẹ nhưng khẩn thiết vang lên bên tai:
“Văn Tịch Uyên! Chớ vọng động! Dẫu chưởng môn cùng các trưởng lão lòng dạ hiểm độc, nhưng không phải tất cả đệ tử đều có tội. Nhiều kẻ bị cuốn vào vũng bùn, chứ chưa hẳn đã cam tâm chìm đắm!”
Giang Miên lo lắng nhìn hắn, ánh mắt đầy khẩn khoản.
Quả thật, phần lớn đệ tử kiếm tông vốn vô tội, chỉ là bị thời cuộc đẩy đưa. Nhưng một khi đã ở trong bùn lầy quá lâu, ai dám chắc thân mình chẳng dính chút bụi trần?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play