Giang Miên bị Thẩm Dạ một tay bế bổng vào phòng. Vì cả hai đều sống trong cùng một khu dân cư, nên kết cấu căn hộ cũng chẳng khác biệt bao nhiêu. Anh tiện tay khép cửa lại, sau đó ôm cô đi thẳng vào phòng khách.
Trong thư phòng, đống sách vở và giấy nháp Giang Miên vừa hốt hoảng quăng xuống đất còn nằm ngổn ngang chưa dọn. Vừa vặn đúng lúc ấy, Thẩm Dạ một tay xách hộp đồ ăn, một tay vẫn ôm cô, bước vào.
“Meo—!”
001 lập tức phát ra tiếng kêu chói tai, lông toàn thân dựng đứng như tổ nhím.
“Meo meo meo!”
Buông Miên Miên ra! Đồ háo sắc!
Thẩm Dạ liếc mắt qua một cái, ánh mắt lạnh như băng, nhưng cũng chẳng buồn để ý đến con mèo nhỏ đang nổi trận lôi đình kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT