Vừa bước vào phòng làm việc, Giang Miên theo thói quen leo ngay lên chiếc sofa da, thả mình ra như một con mèo lười biếng, duỗi dài tay chân, lắc nhẹ người để thư giãn phần lưng đang tê cứng sau tiết học kéo dài.
Cô cả người như trút được gánh nặng, thoải mái ngả nghiêng. Từng đợt hương thơm hoa đào nhàn nhạt từ mái tóc và làn da cô bay lững lờ trong không khí, lặng lẽ bao phủ lấy từng dây thần kinh của Thẩm Dạ, khiến tim hắn bất giác xao động.
Giang Dật rót trà cho cả hai, ánh mắt vừa liếc thấy tư thế “vô tổ chức” của cô em gái, liền không nhịn được bước tới, gõ hai cái nhẹ lên đầu cô:
– Ngồi gì mà chẳng có tí tư thế nào thế hả?
Giang Miên lập tức đưa tay che đầu, ngồi thẳng dậy, ánh mắt nhìn anh trai đầy oán trách:
– Anh à, người như anh không ai thích nổi đâu.
– Anh là hiệu trưởng danh tiếng của Lan Đại, không ai thích thì là mắt người ta có vấn đề. Em vẫn còn non lắm!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play