Cuối cùng, Trình Dật sai quản gia thu xếp xe, một mặt ra lệnh cho người đưa Cung Lan đến quân bộ xử lý, một mặt đích thân thu dọn đồ đạc giúp Giang Miên – những thứ vật dụng cá nhân cần mang theo. Anh không quên tiện tay bỏ luôn đồ của mình vào, chuẩn bị “về nhà” cùng cô một chuyến.
Ngay trong ngày anh đưa cô trở về, Lưu phó quan đã điều tra rõ ràng thân phận và chỗ ở của Giang Miên – một việc chẳng quá bất ngờ với trình độ của quân đội.
Đó là một khu dân cư trung lưu, bên ngoài không có gì nổi bật, nhưng lại sở hữu một căn sân nhỏ sạch sẽ và yên tĩnh. Giang Miên sống một mình ở đó.
Xe nhanh chóng đến nơi. Trình Dật là người đầu tiên xuống xe, mở cửa bên cho Giang Miên, tay dắt cô ra ngoài một cách rất tự nhiên.
Tài xế phía sau cẩn thận khuân hành lý, theo sát sau lưng hai người, giống như một chiếc máy khuân vác không cảm xúc, làm tròn bổn phận.
Giang Miên có ký ức của nguyên chủ, dĩ nhiên cô biết đường về nhà. Chỉ là khi liếc sang người đàn ông sải bước bên cạnh mình, lôi kéo cô đi như thể quen lối lắm rồi, trong lòng cô không khỏi dâng lên một dấu hỏi.
… Sao lại có cảm giác anh ta còn rành đường hơn mình?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play