Trạng thái thất thần của Trình Dật, rơi trọn vào mắt quản gia già nua, khiến ông không thốt nên lời nào để trách cứ. Bởi lẽ, ai cũng biết quãng thời niên thiếu của cậu chủ là những tháng ngày không có lấy một tia sáng ấm áp.
Trình Dật từ nhỏ đã học cách dùng vẻ ngoài lạnh lùng, xa cách để che giấu trái tim yếu mềm đầy tổn thương của mình. Bởi vì Trình đại soái năm đó không giữ được người phụ nữ ông yêu—cũng chính là mẹ ruột Trình Dật—bà mới rời khỏi thành trong cơn tuyệt vọng, để rồi bỏ mạng dưới làn đạn của lính ngoại bang.
Từ đó, Trình Dật không còn mẹ. Cậu bị cha ném vào doanh trại như ném một cục đá xuống giếng sâu, mặc kệ cậu tự sinh tự diệt. Không ai biết, một đứa trẻ nhỏ xíu, yếu ớt, đã phải gồng mình sống sót ra sao giữa quân doanh lạnh lẽo, dơ bẩn, tàn nhẫn như địa ngục, để rồi trưởng thành thành một con người sắc lạnh như hôm nay.
Trong lòng Trình Dật, niềm tin duy nhất chính là: Muốn sống, phải khiến người khác sợ mình.
Chỉ khi mọi người khiếp sợ anh, họ mới không dám chà đạp anh, không dám lừa gạt anh, càng không dám rời bỏ anh.
Nhưng… hình như lần này, anh đã sai rồi.
Miên Miên của anh… cô ấy không bỏ chạy, nhưng lại lựa chọn không bao giờ tỉnh lại để nhìn anh nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play